Rain Country

~♥~Hạ Vũ Lam~♥~
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

[Fiction] Trăng vỡXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

.:Fliedera Lila:.
.:Fliedera Lila:.
Hiện:
New Resident
New Resident
Birthday Birthday : 22/01/1998
Bài gửiTiêu đề: [Fiction] Trăng vỡ [Fiction] Trăng vỡ EmptyFri Dec 02, 2011 8:10 pm
Tittle: Trăng vỡ

Author: Fliedera Lila

Genre: SjA, Sad, Romance

Status: Oneshot/Complete

Disclaimer: nhân vật của tui ~~~~

A/N: Fic sinh nhật của Bĩ nhé ~~~~ xxx

Summary: Đêm ba mươi không trăng, ấy là trăng vỡ?


Hình minh họa:


--- oOo ---


“Ánh trăng tàn từ lúc nào chẳng hay

Màu bàng bạc chất chứa ngàn u uất…”


Cô gái giật mình.



Canh ba rồi. Không gian yên tĩnh. Ngọn nến đã tàn tự bao giờ. Ánh trăng mập mờ, hắt một ít ánh sáng bạc qua khung cửa sổ tre, không đủ sáng để cô có thể nhìn thấy toàn căn phòng mình. Cô ôm miệng ho khù khụ vài tiếng, rồi khẽ lấy tay vuốt lại mái tóc dài, và bước xuống giường. Tự dưng cô muốn ra ngoài một lát.



Trăng hôm nay không sáng. Cái màu bàng bạc đó chiếu le lói bao trùm cảnh vật xung quanh, khiến chúng có những cái bóng thật kì dị. Dãy hành lang dài không có đèn, nhưng ánh trăng nhợt nhạt cũng đủ để dẫn đường chỉ lối cho cô. Không hiểu sao người cô nhẹ bẫng, mặc cho từng bước chân vô thức bước đến mỏm đá dưới gốc cây đa cổ thụ. Và đến giờ cô mới biết mình đã tới đây – nơi mà cô không tới kể từ ngày ấy. Cái ngày mà cô biết rằng mình đã để điều quan trọng nhất tuột khỏi tầm tay. Cô không đến đây nữa vì không muốn nhìn thấy trăng – trăng sẽ gợi lại cho cô tất cả.



Cô lại ho. Căn bệnh đã hành hạ cô từ bé, chưa từng thuyên giảm dù đã qua tay không biết bao nhiêu thầy thuốc nổi tiếng. Cô rất yếu, không thể đi đâu xa một mình, vì vậy mà cô rất cô đơn. Em chính là người đầu tiên.


“Chị Tử Thiên…”



Cô như nghe thấy tiếng em trong trẻo vọng về. Những kỉ niệm về em lại hiện lên từ từng ngõ ngách nhỏ nhất của kí ức. Đã lâu lắm rồi cô không nhớ về em. Lí trí cô muốn quên hẳn em, nhưng dường như trái tim cô không cho phép điều đó. Những đợt sóng cảm xúc lớn lại đang cuộn trào trong lòng cô. Cô muốn quên, nhưng càng quên cô lại càng nhớ. Vì cô yêu em.



Khi cô đến nơi này, từng mảng kí ức về em từ lâu cô cất giữ trong tim như vỡ tung ra. Cô nhớ em, rất nhớ em.



Em là con gái một người bạn của cha cô. Là người đầu tiên và cũng là người duy nhất mà cô yêu thương ngoài song thân. Làm sao quên được khuôn mặt đẹp tựa trăng, nước da bánh mật khỏe mạnh, tiếng cười giòn tan như thủy tinh vỡ cùng tính cách mạnh mẽ đáng yêu, luôn bảo vệ cô trong bất kì tình huống nào.



"Chị biết không, em chưa bao giờ yêu ai cả."



Lần đầu tiên gặp cô gặp em là ở nơi này. Em đã nói với cô như thế, cùng một nụ cười rạng rỡ giống như cái tên em – Mãn Nguyệt – có nghĩa là “trăng tròn”.



“Em yêu chị.”


“Yêu như thế nào?”


“À, một ngày nào đó, chị sẽ hiểu.”



Lần đầu tiên em nói yêu cô cũng ở nơi đây, trong một đêm trăng như thế này. Cô đã hết sức ngạc nhiên. Nhưng thật sự lúc đó cô không hiểu câu nói đó ý nghĩa như thế nào. Cô cũng yêu em, như một người em gái. Em còn nói yêu cô nhiều lần nữa, nhưng cô đều nghĩ vậy. Cô vẫn chỉ là viên kim cương trong suốt chưa bám bụi bẩn của đời.



“Em yêu chị, rất yêu chị.”


Lần cuối cùng em nói yêu cô cũng là một đêm giống hệt đêm lần đầu cô gặp em. Nhưng lần này em có vẻ nghiêm túc hơn, nhưng cô vẫn không nghĩ rằng sau đêm nay, em sẽ rời xa cô mãi mãi. Cô vẫn cười, không đáp lại lời nói. Trong một thoáng, cô nhìn thấy ánh mắt em có chút vấn đục chứ không trong veo như mọi khi. Nhưng tất cả chỉ là thoáng qua, và cô cũng không hề nhận thấy nét xanh xao trên khuôn mặt em.



“Trăng hôm nay sáng thật, chị nhỉ?”


“Ừ! Giống như lần đầu hai chị em mình gặp nhau.”


“Trăng hôm nay tròn, có lẽ ngày mai trăng khuyết?”


“Mai ba mươi, làm gì có trăng hả em.”


“Có chứ chị. Nhưng sẽ không thấy. Vì nó vỡ.”…



Cô không hiểu “vỡ” là thế nào, chắc chỉ là một cách nói tránh đi cho việc trăng bị che khuất. Ngẫm lại thì lúc đó cô thật vô tư. Đêm ba mươi, không trăng, không sao, vậy là trăng vỡ đấy sao? Nhưng sau câu nói của em, cô lại cảm thấy hôm nay em xa cách cô vô cùng. Chưa bao giờ em nói những điều thâm thúy xa xôi như thế. Cảm xúc trong cô dâng trào khi nhìn em, đêm nay em thật đẹp. Nhưng gương mặt em, nhìn trăng mà như không nhìn, mỉm cười mà như không cười. Hệt một con búp bê vô cảm.



“Dù thế nào, em vẫn yêu chị.”


Em đã nói trước khi đứng dậy bỏ đi. Đêm đó cô không ngủ được, cảm giác có điềm sắp đến. Ruột gan cô nóng như thiêu đốt. Cô thấy rất bất an.



Sáng hôm sau cô nghe một tin sét đánh: Em đã mất sáng nay. Lúc đó đất trời như đổ sập dưới chân cô. Tai cô ù lên, trong đầu cô chỉ vang lên giọng của em. Chân tay cô rụng rời, mặt tái xanh. Cô không nghe ai nói nữa, chạy vội đến dinh của em. Cô không thể nào quên được lúc cô bước vào.



Em nằm đó, gương mặt trắng bệch. Đôi mắt nhắm nghiền nhưng bờ môi tím tái lại mỉm cười. Dường như em ra đi rất hạnh phúc, không một chút hối tiếc. Cô bước từng bước chân vô thức đến bên em, và đổ người xuống bên chiếc giường. Hai dòng nước mắt chảy xuống từ đôi mắt vô thần sắc, trông hoang dại như một con thú. Không ai dám đến gần cô, vì có lẽ chỉ cần sơ hở một chút thôi, cô sẽ làm hại đến chính mình cũng như mọi người.



Mãn Nguyệt!!!!!



Cô không nhớ mình đã làm gì tiếp theo. Khi tỉnh dậy cô đã thấy mình nằm trên giường. Cô như người mất hồn. Hình như cô đã nghe mẹ cô nói loáng thoáng qua rằng Mãn Nguyệt bị bệnh nan y hai năm nay rồi. Cô không biết. Đầu óc cô quay cuồng trong mớ cảm xúc đau buồn hỗn độn.



Đêm đó ba mươi, không sao, không trăng.



Trăng ở đâu trong khói sương vô tận?

Trăng vỡ rồi, tan nát cõi lòng ai?



Vỡ rồi trăng ơi…


Bị che khuất, ấy là trăng vỡ?



“Em yêu chị!”


Tiếng đá rơi tõm xuống nước làm cô trở về hiện tại. Nhưng giọng em giòn tan vọng về nói rằng ‘em yêu chị’ lại như muốn đưa cô đi vào cõi mộng của quá khứ thêm lần nữa. Cô nhìn lên trời, giọt lệ trong veo rơi xuống từ khóe mi.



Chị chưa từng nói với em đúng không? Rằng…



Chị yêu em, Mãn Nguyệt!


Cô đã nói rồi, cô không phải bận tâm về nó nữa. Trong cơn nửa tỉnh nửa mê, hình như cô nhìn thấy Mãn Nguyệt chìa tay ra trước mặt cô, bảo cô nắm lấy và hai ta cùng đi.



Em yên tâm, trong lòng chị, trăng không bao giờ vỡ.



Cô gục xuống bên mỏm đá, đôi môi đỏ hồng nở nụ cười, đôi mắt trong veo nhắm lại, bàn tay thả lỏng…



Cô đi. Đến nơi có người cô yêu thương.



Ánh trăng tàn từ lúc nào chẳng hay

Màu bàng bạc chất chứa ngàn u uất

Trăng ở đâu trong khói sương vô tận?

Trăng vỡ rồi, tan nát cõi lòng ai?




--- oOo ---


~ Fliedera Lila ~

TP HCM, 2/10/2011 – 8:44 p.m



Chữ ký của .:Fliedera Lila:.

Tài sản của .:Fliedera Lila:.

Tài sản
Tài sản:



Được sửa bởi .:Fliedera Lila:. ngày Thu Jan 12, 2012 9:28 pm; sửa lần 2.

Hạ Vũ
Hạ Vũ
Hiện:
6927Empire
6927Empire
Birthday Birthday : 17/04/1998
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Trăng vỡ [Fiction] Trăng vỡ EmptyFri Dec 02, 2011 8:24 pm
Mình nhận xét rồi nên k nhận xét nữa nhé . Cơ mà Lila thay đổi kích cỡ chữ nhé , hơi khó đọc đấy [Fiction] Trăng vỡ 2174998236

Cám ơn bạn rất nhiều vì đã đóng góp cho RC!

H tới mod box truyện chữ làm việc nào [Fiction] Trăng vỡ 3000094294


Chữ ký của Hạ Vũ

Tài sản của Hạ Vũ

Tài sản
Tài sản:


Ameria de Guerre
Ameria de Guerre
Hiện:
Navy Amelia
Navy Amelia
Birthday Birthday : 05/10/1998
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Trăng vỡ [Fiction] Trăng vỡ EmptySun Jan 08, 2012 9:16 am
Lần đầu đọc một fic sj-ai do lila viết
Fic buồn man mác, tình cảm giữa hai người con gái đằm thắm, tha thiết nhưng không đến đc vs nhau~tự dưng muốn đọc BH quá

Trích dẫn :
Trăng hôm nay không sáng rực.
Minh không nghĩ là nên dùng từ "sáng rực" ở đây, nó không hợp để miêu tả ánh trăng lắm (theo ý kiến của mình)

Thích cái bài thơ cuối fic quá ~ lila làm thơ siêu ghê~~~

Btw, sửa cái title một chút nhé~là fiction
Trong phần giới thiệu để thêm Status là Oneshot/Complete nhé~

Điểm: 30/60



Chữ ký của Ameria de Guerre

Tài sản của Ameria de Guerre

Tài sản
Tài sản:



Được sửa bởi Aurelia ngày Sun Mar 04, 2012 7:41 am; sửa lần 1.

.:Fliedera Lila:.
.:Fliedera Lila:.
Hiện:
New Resident
New Resident
Birthday Birthday : 22/01/1998
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Trăng vỡ [Fiction] Trăng vỡ EmptySun Jan 08, 2012 3:55 pm
@Aurelia: Rất cảm ơn đã đưa ra lỗi cho mình ~ Mình sẽ rút kinh nghiệm ~~~

Từ "sáng rực" ko phải là ko hợp để miêu tả ánh trăng, ngày rằm trăng gọi là "sáng rực" đó ~ Ở đây mình đã sửa vì phía trên đã nói là "...không đủ sáng để..." rồi.

Anyway, cám ơn bạn 1 lần nữa ~~~



Chữ ký của .:Fliedera Lila:.

Tài sản của .:Fliedera Lila:.

Tài sản
Tài sản:


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Trăng vỡ [Fiction] Trăng vỡ Empty



Chữ ký của Sponsored content

Tài sản của Sponsored content

[Fiction] Trăng vỡXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Rain Country :: 

Thư viện trưng ương

 :: 

Kệ truyện chữ

 :: 

Fiction

-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất